Từ ngày lên đây sống ...
Thành phố gì mà lạ, chả có cái đèn xanh đỏ nào, xe cộ tự động nhường đường nhau mà đi, chẳng chút vội vàng, cứ tàn tàn mà đi làm ...
Nơi ấm cúng nhất buổi sáng có lẽ là quán cà phê, nơi có những gã đàn ông ngồi ghế cóc tụm 5 tụm 7 trò chuyện, nhâm nhi ly cà phê nóng.
Trên này chả thấy tấm gương "thành công", "làm giàu" nào cả, chắc có lẽ xứ này người ta thích "thành người" và "làm người" hơn. Khi gặp nhau, chẳng cần biết quen hay lạ, trước là hỏi thăm nhau thôi ... "con ông khỏe chưa?", "thửa rau nhà ông sao rồi", "nhà cửa sửa san đến đâu rồi, tôi qua phụ cho" ... tuyệt nhiên chả thấy cái smartphone nào cầm trên tay và cắm mắt vào chúng như ở "siêu đô thị" ...
Thực sự rất hài lòng với sự lựa chọn của mình. Chỉ mỗi tội, tối ngủ lạnh quá @@
- Thiện Minh
0 nhận xét:
Post a Comment